Chuyện nhường chồng cho bạn thân có một không hai Sao
Một ngày đẹp trời, tôi gọi điện cho cô bạn thân, người con gái vốn yêu tha thiết chồng tôi và đã có ý đồ giật chồng mình. Tôi, không một lời chửi mắng, cũng không một câu xúc phạm khó nghe. Tôi chỉ nhỏ nhẹ nói với cô ấy rằng ‘này bà, nếu bà thực sự yêu thương chồng tôi và anh ấy cũng muốn có được bà, tôi nhường chồng cho bà. Tôi nói thật lòng đấy. Tôi không hận, không oán, cũng không bao giờ bêu xấu bà khi bà trót yêu một người đàn ông có vợ, lại là chồng của bạn thân. Chỉ đơn giản là, nếu anh ấy không còn yêu tôi nữa và đã yêu bà hết lòng, thì hai người nên thuộc về nhau. Chỉ là về sau có vấn đề gì, bà đừng bao giờ oán trách tôi hay than thân trách phận. Đây là lựa chọn của bà. Bà cứ yên tâm, tôi nói là làm, không gài bẫy hay bôi nhọ gì bà đâu. Không yêu thì nên giải thoát cho nhau, còn yêu thì phải đến với nhau là đúng rồi’.
Cô bạn tôi cứng họng không nói được gì, chỉ ú a ú ớ trong điện thoại. Cô ấy còn không tin rằng, tôi lại sẵn sàng nhường chồng cho bạn thân mà không một câu oán thán hay chửi bới.
Nếu là trước đây, khi biết chồng mình tòm tem với bạn thân của mình, chắc tôi sẽ chết mất, sốc nặng mất. Dường như cuộc sống đã dạy cho tôi nhiều thứ, dạy cho tôi sự vị tha, dạy cho tôi lòng can đảm và dạy cho tôi đối diện với tất cả những điều tồi tệ nhất có thể xảy ra trong cuộc đời này. Nên, với tôi, chẳng có khó khăn gì là không thể vượt qua, cũng chẳng có bất trắc gì là không thể đến. Chuyện tưởng chừng không bao giờ có rồi cũng sẽ có. Cuộc sống cũng dạy cho tôi, không được tin ai tuyệt đối. Thế nên, khi biết chồng có ý đồ với bạn thân, tôi đã thật bình tĩnh để suy nghĩ kĩ về mọi chuyện.
Tình yêu 3 năm trời của tôi và anh chấm dứt từ đây. Thật ra, nếu như anh ngoại tình với người khác, tôi có thể tha thứ. Đằng này, anh lén lút với cô bạn thân của tôi, chứng tỏ, tình yêu ấy của anh quá lớn, hoặc tình yêu của cô bạn tôi quá lớn đủ để họ vượt qua chuyện tình bạn và niềm tin để đến với nhau. Một người đàn ông có thể chơi bời nhưng khi anh chọn bạn thân của tôi, điều đó là không bao giờ có thể tha thứ.
Chuyện muốn cướp chồng tôi là điều không thể tha thứ nhưng suy cho cùng, đâu thể trách một người đàn bà, phải trách đàn ông, người chồng bội bạc và vô liêm sỉ. (ảnh minh họa)
Tôi đã từng coi người bạn ấy như chị em ruột thịt, đó là điều khiến tôi càng đau lòng. Khi mọi chuyện bại lộ, cô ấy khóc, quỳ gối xin tôi tha thứ. Cô ấy nói rằng, mình khát khao có được người chồng như chồng tôi. Nhìn chồng tôi chiều tôi, chăm sóc mẹ con tôi, cô ấy thấy ghen tị. Và từ bao giờ, cô ấy đã yêu anh, yêu bằng cả trái tim mình nhưng chỉ dám đứng nhìn anh đang hạnh phúc với người khác. Cho đến một ngày, dường như anh nhận thấy tín hiệu từ cô ấy, anh đã chủ động gọi điện và hẹn hò. Họ lén lút từ khi đó.
Tôi mải mê với công việc và chăm con, càng tin tưởng chồng suốt ngày đi làm rồi lại về ăn cơm với vợ, nên không nghĩ, có một ngày anh lại ngoại tình. Có lẽ, chính sự tin tưởng của tôi đã đẩy hai người họ đến bên nhau.
Thấy cô ấy gầy đi, héo mòn và xuống sắc khi mọi chuyện bại lộ, tôi bỗng thấy cảm thông cho người con gái này. Thật sự, không có nhan sắc như người ta, cũng không phải là người phụ nữ khéo léo, nên việc khát khao chồng của người khác khi chứng kiến anh ta chăm bẵm gia đình cũng là điều dễ hiểu. Ngày ngày tới nhà tôi chơi, ăn cơm cùng vợ chồng tôi, coi con tôi như con của mình, có lẽ nào cô ấy không ước ao có một gia đình như thế.
Chuyện muốn cướp chồng tôi là điều không thể tha thứ nhưng suy cho cùng, đâu thể trách một người đàn bà, phải trách đàn ông, người chồng bội bạc và vô liêm sỉ. Còn tôi, tôi sẽ không bao giờ níu giữ tình cảm vớt vát này. Và dù có níu giữ cũng sợ một ngày nào đó tình yêu ấy lại bị ám ảnh bởi những chuyện đã xảy ra.
Giá như, người phụ nữ ấy biết kìm chế tình cảm, biết đâu mới là điều nên làm thì đã không xảy ra chuyện này. (ảnh minh họa)
Tôi từng có một tình bạn đẹp, một tình yêu đẹp nhưng bây giờ, chấm dứt tất cả. Sẽ không bao giờ tôi đón nhận thứ tình cảm ấy. Tôi chấp nhận nhường chồng cho bạn thân với hi vọng, đây là món quà cuối cùng dành cho tình bạn thắm thiết mấy năm trời. Thật lòng, tôi hi vọng, sau khi tôi ly hôn, cô ấy và chồng tôi sẽ đến với nhau. Tôi cũng hi vọng, đây là tình yêu thực sự của họ, để bạn tôi không phải chịu bất hạnh cho một cuộc hôn nhân cướp giật mà không hạnh phúc.
Giá như, người phụ nữ ấy biết kìm chế tình cảm, biết đâu mới là điều nên làm thì đã không xảy ra chuyện này. Chỉ là, đã quá muộn để nói bất cứ điều gì. Thôi thì, thà là có một lần còn hơn là không có để cả đời mong mỏi. Một người chồng như vậy, tôi cũng không màng nữa. Tình yêu có thể hết, tình cảm cũng sẽ phai nhạt theo thời gian và cũng nên giải thoát cho nhau nếu không còn yêu nhau nữa. Tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân để hai người họ ở bên nhau. Và tôi hi vọng, tất cả sẽ là một viễn cảnh đẹp, không còn sự phản bội, không còn sự khổ đau. Cầu chúc cho bạn và chồng tôi sống bên nhau hạnh phúc, nếu như đó thực sự là định mệnh của họ.
Sao
Tags:Tâm Sự
Sao
Sự kiện xã hội
Đời sống giới trẻ
Thời trang
Âm nhạc
Điện Ảnh
Tâm Sự
Thể Thao
Chuyện Lạ
Hỏi đáp
Sức khỏe giới tính
Tin cùng chuyên mục